Những ngày này, dịch tả heo châu Phi vẫn âm ỉ và có nguy cơ bùng phát. Trong bối cảnh ấy, trang trại heo 3.500 con của anh Văn Thanh Phong, xã Tân Châu, tỉnh Tây Ninh được xem như một “pháo đài” phòng dịch.

Trang trại heo công nghệ cao của anh Phong. Ảnh: Trần Trung.
Theo giấy phép được UBND tỉnh Tây Ninh phê duyệt, trang trại của anh Phong được đầu tư quy mô tới 6.000 con heo. Tuy nhiên, trên thực tế, anh chỉ nuôi hơn 3.500 con, chia thành 4 dãy chuồng. “Nuôi ít hơn giúp giảm mật độ, tránh quá tải và giảm áp lực dịch bệnh. Nếu cứ chạy theo số lượng, khi dịch xảy ra thì rủi ro mất trắng rất cao”, anh Phong chia sẻ.
Theo anh Phong, ngoài giảm mật độ chăn nuôi, nhận thức mối nguy hiểm của dịch tả heo Châu Phi, căn bệnh chưa có thuốc điều trị đặc hiệu và lây lan cực nhanh, anh đã chủ động xây dựng quy trình chăn nuôi khép kín.
Điểm nhấn trang trại của anh Phong là cách phân vùng trang trại rất khoa học. Khu vực nuôi heo được xác định là “vùng xanh”, khu sinh hoạt của công nhân được bố trí riêng thành “vùng vàng”, còn khu dân cư xung quanh trang trại được xem là “vùng đỏ”. Ba vùng này có quy định và phương án kiểm soát chặt chẽ, hạn chế tối đa sự giao thoa để phòng ngừa nguy cơ dịch bệnh.
Xe vận chuyển thức ăn không vào chuồng, mà bơm trực tiếp vào hệ thống silo. Từ silo, thức ăn được phân bổ tự động đến từng ô nuôi, hạn chế tối đa sự tiếp xúc giữa con người và đàn heo, yếu tố quan trọng để ngăn mầm bệnh từ bên ngoài xâm nhập.

Trước, trong và kể cả ngoài khu nuôi được anh Phong tiêu độc khử trùng kỹ lưỡng bằng vôi bột. Ảnh: Trần Trung.
Chuồng nuôi xây tường cao, phủ lưới dày để ngăn côn trùng, chim hoang… một trong những tác nhân trung gian mang mầm bệnh. Các dãy chuồng cách nhau tối thiểu 10 mét, còn trong mỗi ô nuôi, toàn bộ trang thiết bị được dùng riêng biệt, không “dùng chung”, nhằm bảo đảm an toàn sinh học ở mức cao nhất.
Người lao động tại trại buộc phải sinh hoạt tập trung ngay trong khuôn viên, xuyên suốt một lứa nuôi kéo dài khoảng ba tháng. Trước khi vào trại, họ phải tắm rửa, thay đồ bảo hộ và sát khuẩn kỹ lưỡng. “Công nhân phụ trách dãy chuồng nào chỉ làm đúng dãy đó, tuyệt đối không sang dãy khác để tránh lây nhiễm chéo”, anh Phong nhấn mạnh.
Đặc biệt, trong khi nhiều người tìm đến những biện pháp tốn kém, anh Phong lại coi vôi bột là “vũ khí” không thể thiếu. Vôi được rắc dày đặc bên trong và ngoài khu nuôi, trên các lối đi và bãi tập kết chất thải. Nhờ tính kiềm mạnh, vôi có khả năng tiêu diệt virus, vi khuẩn, đồng thời hút ẩm, khử mùi, giữ cho chuồng trại luôn khô ráo, thông thoáng.
“Đây là biện pháp đơn giản, chi phí thấp nhưng hiệu quả rất rõ. Vôi giống như hàng rào sinh học tự nhiên, vừa bảo vệ đàn heo, vừa thân thiện với môi trường”, anh Phong chia sẻ.

Trang trại anh Phong chủ động các giải pháp phòng chống dịch tả heo Châu Phi. Ảnh: Trần Trung.
Trang trại duy trì lịch sát khuẩn nghiêm ngặt, tuỳ theo mùa: mùa nắng, mỗi 10 ngày một lần; mùa mưa, 3 ngày một lần. Mỗi lần sử dụng khoảng 10 bao vôi. Sau mỗi lứa nuôi, tổng vệ sinh toàn bộ khu vực tốn tới 300 bao, tương đương 30 triệu đồng. “Đắt nhưng đáng, vì an toàn của đàn heo là vô giá”, anh nhấn mạnh.
Không dừng ở phòng dịch, anh Phong còn thực hiện xét nghiệm định kỳ 2 tuần/lần để tầm soát các loại bệnh nguy hiểm, đặc biệt là dịch tả heo Châu Phi.
Theo anh Phong, dịch tả heo Châu Phi là mối đe dọa lớn nhất hiện nay đối với ngành chăn nuôi. Khi dịch xảy ra, nguy cơ mất trắng đàn heo là rất cao. “Nhà nước đã có chính sách hỗ trợ tiêu hủy heo bệnh, nhưng cần thực hiện nhanh và quyết liệt hơn. Càng chậm trễ, dịch càng lây lan, hậu quả càng nặng nề”, anh Phong kiến nghị.
Ngoài hỗ trợ tiêu hủy, anh cũng mong muốn có thêm chính sách hỗ trợ kinh phí để nông dân khắc phục hậu quả, nhanh chóng tái đàn. “Khi người nuôi yên tâm, ngành chăn nuôi heo mới phát triển ổn định, bền vững”, anh Phong bày tỏ.