Theo bà Lê Thị Hồng Nhi, đại diện Hiệp hội Doanh nghiệp Anh quốc tại Việt Nam (BritCham), chính sách Trách nhiệm mở rộng của nhà sản xuất, nhập khẩu (EPR) được xem là một cách tiếp cận chính sách môi trường nhằm thúc đầy kinh tế tuần hoàn trong quản lý chất thải nhựa, trong đó việc phân loại chất thải tại nguồn, thu gom, tái chế và chuyển đổi thành sản phẩm mới để phục vụ đời sống được khuyến khích theo một cách tiếp cận toàn diện.

Bà Lê Thị Hồng Nhi, đại diện Hiệp hội Doanh nghiệp Anh quốc tại Việt Nam (BritCham) đóng góp ý kiến tại hội thảo. Ảnh: Khương Trung.
Tuy nhiên, để tăng tính chủ động và linh hoạt cho doanh nghiệp, chính sách EPR nên sửa đổi và cho phép doanh nghiệp kết hợp đồng thời hai phương thức thực hiện trách nhiệm EPR là tự tổ chức tái chế và đóng góp tài chính vào Quỹ Bảo vệ môi trường Việt Nam (Quỹ). Cùng với đó, cho phép trường hợp doanh nghiệp chưa hoàn thành đủ trách nhiệm tái chế có thể đóng góp vào Quỹ phần khối lượng chưa hoàn thành thay vì bị xử phạt. Sự điều chỉnh sẽ giảm áp lực xử phạt và tạo động lực để doanh nghiệp ưu tiên tái chế trực tiếp.
Hơn nữa, mức đóng góp tài chính cần được điều chỉnh tương ứng với mức độ thân thiện môi trường của sản phẩm, bao bì để tạo động lực khuyến khích doanh nghiệp phát triển bao bì thân thiện môi trường.

EPR là một trong những chính sách nhận được nhiều ý kiến đóng góp của các Hiệp hội và doanh nghiệp. Ảnh: Khương Trung.
Cũng theo bà Nhi, chi phí thực thi EPR cần được tính vào chi phí hợp lý, hợp lệ của doanh nghiệp khi quyết toán thuế. Bởi, theo Dự thảo Nghị định về Luật Thuế thu nhập doanh nghiệp (8/7/2025), Bộ Tài chính đã đề xuất cho phép trừ khoản đóng góp vào Quỹ khi xác định thu nhập chịu thuế. Các khoản chi phí tổ chức tái chế sản phẩm, bao bì cũng cần được áp dụng chính sách khấu trừ tương tự.
Ngoài ra, cần bổ sung cơ chế sử dụng nguồn đóng góp tài chính EPR để đầu tư, nâng cấp cơ sơ hạ tầng thu gom, tái chế, điều cần thiết cho thực trạng Việt Nam. Đồng thời, cần làm rõ và tăng cường vai trò của chính quyền địa phương trong thực thi EPR. EPR gắn liền với quản lý rác thải sau tiêu dùng - lĩnh vực thuộc thẩm quyền của chính quyền địa phương.
Việc tăng cường vai trò địa phương sẽ tạo sự liên kết giữa trách nhiệm doanh nghiệp và hệ thống quản lý chất thải hiện có, hỗ trợ doanh nghiệp trong thu gom, truyền thông và tiếp cận người dân.