Dù vậy, nhờ những bước tiến công nghệ và chính sách hỗ trợ, mô hình tái chế sợi dệt “từ vải cũ đến vải mới” đã phát triển thành một ngành công nghiệp có quy mô toàn cầu, được xem là lời giải cho bài toán rác thải dệt may và phát thải carbon của ngành thời trang.
Theo báo cáo của H&M Foundation, năm 201, khi Giải thưởng Đổi mới Toàn cầu (Global Change Award) lần đầu được tổ chức, tái chế dệt may sau tiêu dùng gần như vẫn chỉ là ý tưởng. Bước ngoặt đến vào năm 2014, khi công ty Circulose giới thiệu chiếc váy làm hoàn toàn từ quần jean tái chế - sản phẩm đầu tiên chứng minh sợi tái chế có thể thay thế nguyên liệu mới.

Nhờ những bước tiến công nghệ và chính sách hỗ trợ, mô hình tái chế sợi dệt “từ vải cũ đến vải mới” đã phát triển thành một ngành công nghiệp có quy mô toàn cầu. Ảnh: The Textile Think Tank.
Sau mười năm, hàng loạt doanh nghiệp khởi nghiệp đã đưa ý tưởng này ra thị trường.
Trong đó, công ty tái chế Ambercycle đã thương mại hóa công nghệ tái chế polyester, hợp tác với các công ty khác Inditex, Arc’teryx và Ganni, với mục tiêu chuyển hướng hơn 4.500 tấn rác thải dệt khỏi bãi chôn lấp vào năm 2025.
Trong khi đó, Circ phát triển công nghệ tách sợi cotton và polyester từ vải pha trộn, dự kiến tái chế 300.000 tấn mỗi năm vào năm 2030. Còn Infinited Fiber Company đang xây dựng nhà máy công suất 30.000 tấn/năm, hướng tới 500.000 tấn vào năm 2030 - tương đương 100 triệu chiếc áo phông.
Ngoài ra, RE&UP Recycling Technologies tại Thổ Nhĩ Kỳ và Syre, đối tác của H&M Group, cũng đang mở rộng sản xuất với quy mô hàng triệu tấn sợi tuần hoàn trong thập kỷ tới.
Dù hiện nay, chưa đến 1% quần áo cũ được tái chế thành sản phẩm mới, song xu hướng này đang tăng tốc mạnh mẽ nhờ các chính sách như Trách nhiệm mở rộng của nhà sản xuất (EPR) và nhu cầu ngày càng cao về vật liệu tái chế. Tái chế sợi dệt không chỉ mở ra hướng phát triển bền vững cho ngành thời trang, mà còn chứng minh rằng lợi nhuận và trách nhiệm môi trường hoàn toàn có thể song hành.