Có bao giờ bạn dừng lại giữa một ngày đầy bận rộn, chỉ để lắng nghe tiếng thở của chính mình? Có bao giờ bạn ngồi im lặng, không cần làm gì, không cần nói gì, chỉ để cảm nhận sự hiện diện của bản thân trong khoảnh khắc hiện tại?
Đó chính là khi bạn đang bắt đầu hành trình về với chính mình - một hành trình không cần bạn phải đi đâu xa, chỉ cần bạn đủ tĩnh lặng.

“Xin trả chim đôi cánh/ Đôi cánh nhẹ bay xa/ Ta trở về lặng lẽ/ Một mình ngắm mây qua” (Lặng lẽ - Thơ Viên Minh). Ảnh: Minh Tâm.
Tĩnh lặng không phải là sự vắng mặt của âm thanh, mà là sự hiện diện trọn vẹn của tâm thức. Đó là khi ta thôi chạy theo những điều ngoài kia, những mối lo, những tiếng ồn,những lời mời gọi từ thế giới xô bồ, để về trú ẩn trong một góc sâu thẳm của tâm hồn - nơi mà ta đã từng lãng quên.
Cuộc sống hiện đại khiến chúng ta bị cuốn đi lúc nào không hay: điện thoại reo, email đến, tin nhắn chớp nhoáng. Chúng ta phản ứng liên tục như một cỗ máy được lập trình, dần dần ta đánh mất kết nối với bản thân, sống như một bản sao lặp lại một cái bóng mờ chính trong cuộc đời mình. Những lúc ấy, thiền như một hơi thở cứu rỗi. Và tĩnh lặng chính là một cánh cửa mở ra để ta có thể trở về nhà - trở về với chính mình.
Khi bạn ngồi xuống, nhắm mắt lại, buông bỏ mọi thứ bên ngoài, bạn sẽ nhận ra có một dòng chảy bên trong mình - đó suy nghĩ, là cảm xúc, là quá khứ, là hy vọng. Ban đầu nó có thể hỗn loạn, như dòng sông sau cơn mưa. Nhưng nếu bạn kiên nhẫn, bạn để cho tĩnh lặng lan tỏa, dòng chảy ấy sẽ lắng lại. Trong làn nước trong vắt ấy, bạn sẽ nhìn thấy chính mình, không phải hình ảnh do bạn tạo ra cho người khác nhìn mà là con người thật của bạn với những mong manh yếu đuối và cũng rất bao dung thấu cảm.
Tĩnh lặng là sự thật, vì không còn gì để phô diễn, ta mới có thể đối diện với chính mình một cách chân thực nhất. Có người thấy trong tĩnh lặng là sự cô đơn. Nhưng thực ra đó là một dạng đầy đủ nhất của sự hiên diện. Bởi chỉ khi không còn ai ở cạnh, không còn lời nào chen ngang, ta mới bắt đầu nghe thấy tiếng nói nội tâm - thứ tiếng mà ta đã bỏ quên từ lâu trong cuộc đua làm người lớn, làm người thành đạt, làm người vượt trội theo một tiêu chuẩn nào đó…

Ảnh: Thiên Vy.
Trong tĩnh lặng ta học cách quan sát. Ta quan sát hơi thở ra vào như những đợt sóng nhấp nhô. Ta quan sát cảm xúc đến và đi như mây trời. Ta học được rằng, mọi thứ rồi cũng sẽ trôi qua, chỉ có sự tỉnh thức là ở lại. Mỗi lần trở lại với hơi thở ta như một hòn đảo bình yên trong lòng giông bão. Và từ nơi bình yên ấy ta có thể nhìn rõ hơn mọi chuyện, mọi người và chính mình.
Thiền không biến ta thành ai khác. Thiền chỉ giúp ta gỡ bỏ những lớp vỏ đã tích tụ bao năm tháng - những kỳ vọng, những tổn thương,những ảo ảnh - để ta trở lại bản chất nguyên sơ của mình: một con người chân thành, thiện lương, nhẫn nại!
Tĩnh lặng không làm ta yếu đuối. Trái lại nó nuôi dưỡng một nội lực bền Bỉ. Một người có thể bình yên ngồi trong nhiều giờ là người hiểu rằng bình yên không phải là việc kiểm soát mọi thứ mà là từ việc chấp nhận và thấu suốt. Trong thế giới này, nơi mọi người đang luôn vội vã để hơn thua, để chứng minh, thì người chọn tĩnh lặng như đang bước đi ngược dòng - nhưng đó là cách duy nhất để họ tìm lại chính mình.
Ta đã từng sợ sự im lặng. Ta từng nghĩ rằng, nếu không cố chứng tỏ, ta sẽ mờ nhạt trong con mắt của xã hội. Cho đến khi nhận ra rằng, chỉ trong tĩnh lặng, giá trị của con người mới được định hình một cách rõ nhất.
Tĩnh lặng không giải quyết mọi vấn đề. Nó chỉ giúp ta nhìn nhận mọi vấn đề mà không hoảng loạn. Nó không thay đổi thế giới nhưng nó thay đổi cách ta hiện diện trong thế giới ấy. Và từ sự thay đổi ấy ta bắt đầu tạo ra một vòng tròn của sự bình yên, lan tỏa đến những người xung quanh, không bằng lời mà bằng sự hiện diện.
Hãy thử một lần ngồi yên, chỉ để nghe tiếng tim mình đập. Hãy thử một lần không chạy theo suy nghĩ, mà chỉ ở lại trong hơi thở. Bạn sẽ thấy mọi câu trả lời bạn tìm kiếm ở thế giới bên ngoài kỳ thực vẫn luôn nằm sẵn trong bạn. Chỉ là bạn đã quá bận để lắng nghe.
Tĩnh lặng là để trở về với chính mình. Và mỗi lần trở về như thế, bạn lại bước thêm một bước trên hành trình hiểu và yêu bản thân - hành trình đẹp nhất trong cuộc đời này.