Lê Học Lãnh Vân: Giáp Tết, lái xe về Thốt Nốt bán cá

Lê Học Lãnh Vân - Chủ Nhật, 29/01/2023 , 16:54 (GMT+7)

Họ chọn lối đi ưa thích: qua cầu Mỹ Thuận đi hướng Sa-Đéc, rồi rẽ đường nhỏ về bắc Phong Hòa. Đường nhiều mây nhưng không u ám…

Mỗi năm Xuân tới đuổi Xuân đi

Mây trắng trên cao ngẫm ngợi gì

Soi tóc sông Tiền nghe tiếng sóng

Che bờ sông Hậu hát tình quê…

Hồn trăm năm cũ trên doi bãi

Lũ mấy năm qua ít trở về

Tóc bạc cười nhau trong nắng ráng

Quềnh quang tiếng ếch ngập chiều quê…

(Lê Học Lãnh Vân)

Bến phà qua bắc Phong Hoà. Ảnh: Lê Hoàng Vũ.

Câu Mỗi năm Xuân tới đuổi Xuân đi vụt hiện ra khi ông Vương nghĩ tới một quy luật của cuộc sống, ấy là hai chữ bù trừ trong đạo trời. Khi ta nhận một điều này, ta mất một điều khác. Mỗi năm thời gian cho ta một Mùa Xuân mới thì cũng lấy đi của ta một Mùa Xuân còn lại của cuộc sống. Tuy nhiên, khi viết xuống ông lại ngờ ngợ, không biết mình từng đọc câu nào giống y hệt hay giống giống như thế không?

Ấy là nói cho hợp lẽ với xã hội loài người, trong đó quyền lợi và danh vọng ám ảnh mọi mối giao thiệp nên con người băn khoăn tác quyền. Còn, để hồn mình bay lượn giữa bầu trời cao xanh của muôn vàn suy tưởng kỳ thú, mộng mơ, hồn nhiên, ông rất vui bắt gặp lại tứ đó, cho dù là mình nghĩ ra hay người khác nghĩ ra…

Mỗi năm Xuân tới đuổi Xuân đi

Mây trắng trên cao ngẫm ngợi gì…

Ao cá tới ngày xuất. Ảnh: Lê Hoàng Vũ.

Một ngày giáp Tết, ông bà đang lái xe về Thốt Nốt bán hai ao cá tới lúc xuất: mỗi con cá ước tính khoảng một kí-lô-gam. Họ chọn lối đi ưa thích: qua cầu Mỹ Thuận đi hướng Sa-Đéc, rồi rẽ đường nhỏ về bắc Phong Hòa. Đường nhiều mây nhưng không u ám…

Soi tóc sông Tiền nghe tiếng sóng

Che bờ sông Hậu hát tình quê…

Từ An Hữu trở đi, mây bay lớp lớp. Những đám mây không to lắm, không vụn lắm, trắng bông rải rác trên trời xanh tưởng như vô tận. Xe chạy trên cầu Mỹ Thuận, thấy trời và sông không khác nhau, màu nước như màu trời in lộn hình mây. Hạ cửa kính xuống, chừa một khe hẹp chừng nửa tấc, gió lách qua khe mát vô cùng và tiếng sông chảy rào rào…

Hồn trăm năm cũ trên doi bãi

Lũ mấy năm qua ít trở về

Mây cứ trải dài như vậy từ cầu Mỹ Thuận sông Tiền tới bắc Phong Hòa sông Hậu. Đường về bắc Phong Hòa thật đẹp! Dọc đường là làng xóm, là ruộng đồng, là quán đón khách, là nghĩa trang nhỏ của từng tộc họ. Ghé một quán, nghe nói chuyện nhau không biết ai chủ ai khách, tưởng như câu chuyện được bàn mấy chục năm trước. Doi, bãi, cồn, mùa nước nổi, củ năng, củ sen, bông súng, cá lóc, cá trê, nhà lớn, hội đình, tát đìa, cưới hỏi, giỗ quải… tưởng các bậc tiên hiền cùng lưu dân mở đất còn ngồi đó nói cười sảng khoái!

Nuôi cá tra. Ảnh: Lê Hoàng Vũ.

Bắc vắng, đợi khoảng mười lăm phút mới có chuyến. Lái xe lên bắc, bước khỏi xe đón gió sông Hậu, bên kia sông là Ô Môn, một vùng đất trù phú nằm giữa Long Xuyên và Cần Thơ. Ráng vàng hực chiếu lên thành bắc một sắc đẹp ngẩn ngơ, leo lên sân thượng bắc chụp được mấy tấm hình hiếm. Sắp tới bờ Ô Môn rồi, bước xuống sàn bắc chợt thấy những người đi bắc dáng lam lũ nghèo khổ.

Cũng chục năm rồi, tháng bảy hàng năm nước không còn nhẩy khỏi bờ và con nước như người bịnh nhợt nhạt thiếu sắc phù sa! Bà con vùng đất từng rất trù phú đã ly hương! Và ông bà, sau mùa cá này cũng sẽ đóng cửa ngành kinh doanh nuôi cá xuất khẩu.

Nước nghèo phù sa, phiêu sinh ít hẳn, cá không còn thức ăn tự nhiên nên nuôi cá tốn nhiều thức ăn nhân tạo mà cá tăng trọng chậm, hệ số chuyển hóa thức ăn cao. Cùng với chi phí đầu vào tăng, chi phí giấu mặt cũng tăng! Mình còn sống được, bà con biết sao!

Tóc bạc cười nhau trong nắng ráng

Quềnh quang tiếng ếch ngập chiều quê…

- Thôi anh, băn khoăn làm chi! Nước mình nó vậy! Mình cũng may mắn bảy, tám năm qua có lời rồi! Đừng nghĩ xa xôi anh, nắng vàng bờ bắc đẹp quá kìa. Mai mới bắt cá, đâu gấp gì!  

Lên bờ Ô Môn, ông hạ hẳn cửa kiếng xuống, cho xe chạy từ từ con đường quê còn vương ráng vàng trên ngọn trúc và gốc trúc đã bắt đầu sẫm xuống. Tiếng quềnh quang của loài lưỡng thê ngập không gian chiều.

- Chạy thiệt chậm đi anh! Em thích đi lúc này, nghe ếch kêu…

Họ nhìn nhau, ánh mắt trao nụ cười. Chỉ một lúc sau, cả vùng quê chìm trong nhập nhoạng, đèn xe bật lên quét một cung đường…

Lê Học Lãnh Vân
Tin khác
Mạ tôi
Mạ tôi

Những năm tháng ấy, mà suốt chín năm kháng chiến, một tay bà đã nuôi cả gia đình tôi. Bà đã trở lại là người đàn bà quê tần tảo, lăn lộn, vẫn nhân hậu, hiền lành, mà bình tĩnh, năng động, và cương nghị.

Gieo thơ xuống đất, gặt mùa Người
Gieo thơ xuống đất, gặt mùa Người

'Thơ ca và Nguồn cội'- tiếng gọi sâu xa, đánh thức trong mỗi người ký ức về nơi mình đã sinh ra, đã lớn lên, đã được nuôi dưỡng bằng đất, nước, tiếng nói và những câu chuyện truyền đời.

Sơn Tùng - một phẩm cách nhà văn
Sơn Tùng - một phẩm cách nhà văn

Nhà văn Sơn Tùng là người yêu nước tha thiết, yêu con người sâu sắc, không ngừng dùng ngòi bút để thực thi những lý tưởng cao đẹp của một nhà văn chân chính.

Học giả Nguyễn Hiến Lê và thuở xưa Đồng Tháp
Học giả Nguyễn Hiến Lê và thuở xưa Đồng Tháp

Học giả Nguyễn Hiến Lê được xếp vào danh sách nhân vật hàng đầu trong giới cầm bút Việt Nam thế kỷ 20, vốn xuất thân từ Sở Thủy lợi miền Nam.

Uông Thái Biểu: Viết để sống và hàm ơn cuộc đời
Uông Thái Biểu: Viết để sống và hàm ơn cuộc đời

Viết để sống, viết để biết ơn là cách sống, cách viết nhập thế đầy sự vận động của Uông Thái Biểu.

Giờ phút vĩnh biệt bác Lê Huy Ngọ
Giờ phút vĩnh biệt bác Lê Huy Ngọ

Bác ở đây những giờ phút sau cùng trước khi về cõi vĩnh hằng, nơi bình yên bác nghỉ ngơi, không còn bão lũ dữ dội, không còn những day dứt buồn vui cõi trần.

Mấy lời bái biệt cựu Bộ trưởng Lê Huy Ngọ
Mấy lời bái biệt cựu Bộ trưởng Lê Huy Ngọ

Tôi đoán ông đã thanh thản cõi lòng. Những gì ông đã lo được cho dân thì đã lo xong, công đức lớn có thể đo đếm được...

Nhớ bác Ngọ
Nhớ bác Ngọ

Được các anh em làm việc tại Báo Nông nghiệp và Môi trường báo tin bác Ngọ mất rồi, tôi rất bất ngờ, vì không nghĩ việc này lại đến đột ngột như vậy.

Anh Lê Huy Ngọ, nguyên mẫu nhân vật trong tác phẩm văn học 'Tầm nhìn xa'
Anh Lê Huy Ngọ, nguyên mẫu nhân vật trong tác phẩm văn học 'Tầm nhìn xa'

Chứng kiến cuộc gặp ở Thanh Hóa tôi nhận ra ông tân Bí thư Tỉnh ủy Lê Huy Ngọ là anh trung cấp nông nghiệp trong 'Tầm nhìn xa' của Nhà văn Nguyễn Khải.

Một đời người - Một rừng cây
Một đời người - Một rừng cây

Người 'Bộ trưởng của nông dân' đã đi xa... Một đời cống hiến như rừng cây tỏa bóng, để lại thương nhớ và di sản lớn cho nông nghiệp Việt Nam.

GS. Trần Duy Quý: 'Anh Lê Huy Ngọ đặc biệt chú ý đến khoa học'
GS. Trần Duy Quý: 'Anh Lê Huy Ngọ đặc biệt chú ý đến khoa học'

Khi anh Lê Huy Ngọ làm Bộ trưởng Bộ NN-PTNT đã đặc biệt chú ý đến khoa học và đề nghị khoa học phải tập trung vào giải quyết những vấn đề lớn của quốc gia.

Bộ trưởng Lê Huy Ngọ, người đặt nền móng đổi mới tư duy trong nông nghiệp
Bộ trưởng Lê Huy Ngọ, người đặt nền móng đổi mới tư duy trong nông nghiệp

'Làm thế nào cho dân bớt khổ', câu nói của Bộ trưởng Lê Huy Ngọ, cách đây gần 30 năm trên cánh đồng Nghệ An vẫn in đậm trong tâm trí ông Hồ Xuân Hùng.

Sự kiện

Mạ tôi

Mạ tôi

Tiếng Việt - Văn Việt - Người Việt
Học giả Nguyễn Hiến Lê và thuở xưa Đồng Tháp

Học giả Nguyễn Hiến Lê và thuở xưa Đồng Tháp

Tiếng Việt - Văn Việt - Người Việt