Đứa con xa xứ nghĩ về Mẹ và mùa xuân vĩnh cửu

Lê Minh - Thứ Năm, 08/02/2024 , 09:28 (GMT+7)

Đứa con xa xứ mong ước, giá như mùa xuân của mẹ, cũng giống như mùa xuân của đất trời, thì sẽ hạnh phúc biết bao, khi ta luôn có mẹ trên đời.

Mẹ và con giữa vườn xuân.

Đứa con xa xứ luôn có những niềm riêng trước ngày Tết Việt Nam. Mùa xuân luôn mang đến cho ngàn cây, muôn hoa, muôn loài những sức sống mãnh liệt, càng khiến đứa con xa xứ thảng thốt nghĩ về mẹ. Từ thành phố Leipzig của Cộng hòa Liên Bang Đức, tác giả Lê Minh gửi gắm câu chuyện bâng khuâng nỗi lòng đứa con xa xứ.

Tôi yêu mùa xuân, yêu nụ cười của mẹ. Tôi yêu nắng xuân trong veo, ấm áp, hiền như cỏ. Yêu cơn gió xuân nhẹ nhàng thơm mùi nắng mới, mỏng manh len lên hồn lá, hồn người ... và cả những trinh nguyên. Yêu nụ xuân đâm chồi nảy lộc đầy sức sống, với những khát khao ...

Từ khi được sinh ra trong cuộc đời, mẹ đã phải chịu nhiều thiệt thòi, mang sẵn thiên chức làm vợ, làm mẹ. Bao vất vả, hy sinh không phải một ngày, một giờ, mà là cả một đời người... Sự hy sinh ấy thật thầm lặng, chẳng thể đếm đong, chẳng thể dùng điều gì mà so sánh, mà kể được. “Sinh con ra mới biết lòng cha mẹ”. Bấy nhiêu năm, giờ đây bóng mẹ đã nghiêng tuổi xế chiều, chạng vạng, mấy mươi năm gian khổ từ khi mẹ sinh con ra.

Mấy mươi năm chịu khổ, thiệt thòi từ khi mẹ lấy cha. Ấy là lúc cha mang trong mình lời thề Tổ quốc. Mẹ vừa là cha, vừa là mẹ, vừa là bạn của con. Gió cứ thổi, mưa mãi giăng, thời gian bình thản đi qua suốt cuộc đời, gieo lên tóc mẹ màu trắng. Lại thưa... rồi lại rụng... Giọt mồ hôi nào vương trên lưng áo mẹ, vương trên trán mẹ nhăn. Ơi làn da mỏi, tóc rối đầu đội nắng, mẹ đã gánh trên vai nỗi cơ cực lớn nhất cuộc đời.

Có bao giờ lòng ta tự hỏi, giọt mồ hôi của mẹ, sao chẳng tròn, cứ mãi méo lăn, héo hắt, hao mòn dáng mẹ không thôi? Ở lưng trời, đã bao mùa dập dìu cánh én chao nghiêng, ngàn cây ngậm sương trời bao lần, để bạt ngàn cây nảy lộc đâm chồi, trải qua bao mùa xuân thay lá, thay da. Nhìn cây xanh, con lại bùi ngùi thương mẹ, dù trăm chiều, nhưng mẹ chẳng thể mùa xuân. Mẹ giống như cây bàng mùa đông ngoài ngõ vắng, khẳng khiu, dần thưa lá, oằn mình chịu lạnh với gió đông, chồng chất nắng, chồng chất mưa. Trời cho mẹ hạnh phúc nào, sao mãi chẳng tròn, cả đời mẹ đợi chờ cha, rồi đến con cũng đợi chờ trong hiu quạnh.

Bấy nhiêu năm biền biệt ngoài đảo Trường Sa, xa xôi... ngay cả cha cũng gian khổ. Trọng trách trên vai, vì Tổ quốc thiêng liêng, cha gắng mình cùng những người lính nơi đây luôn gìn giữ bình yên cho biển đảo. Cho đến ngày cha được về nhà, là ngày cha mang trọng bệnh. Di chứng của chiến tranh, của sức khoẻ, của tuổi già, cũng là lần mẹ mãi vắng cha, chúng con chẳng thể gặp được nữa...

Lần mẹ ốm nặng, sốt xuất huyết cả tuần, chẳng thể dậy. Ngày ba mươi Tết, cơm chúng con chan với gió cuối mùa đông... Tám tuổi thay mẹ con gánh nước. Gió ù ù thổi lạnh buốt hai tai, hai tay con tê cứng. Những dải hoa cải trổ vàng dưới ruộng bên đường ngời sắc, cũng nhìn theo dáng con mạnh mẽ. Bước chân trần con bước, nặng trịch, chùng chình, thùng nước không móc xích gần chạm đất. Con chỉ gánh non vơi, càng thấy thương thùng nước đầy mẹ gánh đường xa mỗi chiều. Chỉ thế thôi mà một bên vai con đã dầy lên vì đỏ rát. Mẹ ốm nặng nằm đấy, con chỉ biết thương mẹ ...

Thật may sao, cao xanh chiếu cố chúng con, giúp mẹ nhanh bình phục. Dáng mẹ gầy thêm từ ngày ấy. Mẹ thương con hơn cả bản thân mình. Cuộc đời mẹ cứ thế, làm sao con kể hết được. Bây giờ trên đầu con cũng đã hai thứ tóc. Được về bên mẹ, con nghe lòng mình lại thấy bình yên, chẳng muộn phiền, chẳng lo lắng nghĩ suy.

"Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ"

Lòng con cứ ước ao đi trên quãng đường cong, nửa vòng tròn để quay về ngày con còn nhỏ, để được nghe lời ru của mẹ. Có con vạc ngu ngơ, có con cò trắng trong câu ca dao, thuở lộn xuống ao, vì đậu phải cành mềm... Vọng theo lời ru ấy con luôn có mẹ bên đời. Bên cạnh mẹ, con hạnh phúc nhiều thêm. Mẹ vẫn muốn chở che, dù con đã già, vẫn chăm sóc con như hồi con còn nhỏ. “Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ/ Đi hết cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con”

Tôi yêu mùa xuân, yêu nụ cười của mẹ, giá như mùa xuân của mẹ cũng giống như mùa xuân của đất trời, sẽ hạnh phúc biết bao nhiêu, khi luôn có mẹ. Ngoài kia gió xuân đang thầm thì trong nắng mới, vi vu thổi, thoảng đâu đó con nhớ lời ru của mẹ... Thêm một mùa xuân, mẹ lại già thêm một tuổi.

Bình minh dẫu có đẹp, nhưng rồi có lúc vẫn đến hoàng hôn, sẽ mang theo những vì sao rơi vời vợi. Lòng con thêm thương xuân đời của mẹ, mẹ ơi...

Ta luôn trân trọng từng phút, từng giây, khi được ở bên mẹ. Đang quen với sự hiện diện của mẹ bên mình. Ta muốn nhìn mẹ vui, muốn nhìn mẹ cười. Bởi sẽ có ngày, mẹ ra đi... mãi mãi... Mùa xuân vẽ mẹ đang ngồi nơi ấy, vẫn đan nỗi buồn khắc khoải nhớ mong con. Mùa xuân vẽ hoa, vẽ thêm tóc mẹ ta màu trắng ...

Lê Minh
Tin khác
Nguyễn Huy Thiệp nhiều năm suy ngẫm về công nghệ văn chương
Nguyễn Huy Thiệp nhiều năm suy ngẫm về công nghệ văn chương

Nguyễn Huy Thiệp không chỉ là cây bút truyện ngắn xuất sắc, mà ông còn dành nhiều tâm tư trong các tiểu luận về vai trò nhà văn và công nghệ văn chương.

Nguyễn Huy Thiệp giữa chất liệu gốm và chất liệu văn
Nguyễn Huy Thiệp giữa chất liệu gốm và chất liệu văn

Nguyễn Huy Thiệp vẽ gốm và những tác phẩm gốm lấy cảm hứng từ tác phẩm Nguyễn Huy Thiệp, được hội ngộ tại triển lãm ‘Gốm Thiệp’ ở Hà Nội.

Trịnh Công Sơn khát khao để lúa reo mừng tựa vẫy tay
Trịnh Công Sơn khát khao để lúa reo mừng tựa vẫy tay

Trịnh Công Sơn trong chiến tranh và trong hòa bình, đều ngợi ca sức sống bất tận của làng quê Việt Nam, mà thời gian càng lùi xa càng thấy đáng trân trọng.

Một địa danh gần gũi và thân thương ở miền Đông Nam Bộ
Một địa danh gần gũi và thân thương ở miền Đông Nam Bộ

Một địa danh gắn bó với tuổi thơ và gia đình, dẫu đổi thay ra sao, vẫn luôn có ý nghĩa sâu sắc trong hành trình buồn vui của mỗi con người.

Bên trong Thái y viện triều Nguyễn
Bên trong Thái y viện triều Nguyễn

Những ai từng học nghề thuốc và hành nghề thầy lang giỏi, bất kể nguồn gốc xã hội đều có thể sát hạch vào Thái y viện. Cứ 2 năm triều Nguyễn lại định kỳ kiểm tra chất lượng và năng lực của các y quan.

Nhà thơ Lê Giang ở tuổi 95 tâm sự bạc đầu nhớ má
Nhà thơ Lê Giang ở tuổi 95 tâm sự bạc đầu nhớ má

Nhà thơ Lê Giang ở tuổi 95 ra mắt cuốn sách mới có tên gọi 'Bạc đầu nhớ má' ghi lại kỷ niệm về những vùng đất đi qua, những con người tương phùng.

Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư lắng nghe tiếng gọi chân trời
Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư lắng nghe tiếng gọi chân trời

Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư vừa ra mắt cuốn sách ‘Tiếng gọi chân trời’ viết về những cuộc đi về nhân gian, qua góc nhìn đa cảm của một phụ nữ.

Phi công Hồ Duy Hùng trong miền hồi ức ‘gãy cánh điệp viên’
Phi công Hồ Duy Hùng trong miền hồi ức ‘gãy cánh điệp viên’

Phi công Hồ Duy Hùng từng gây chấn động dư luận quốc tế với vụ cướp trực thăng của Không quân Việt Nam Cộng hòa, vừa xuất bản tự truyện ‘Gãy cánh điệp viên’.

Trí tuệ nhân tạo sẽ mở ra mô hình giáo dục siêu việt?
Trí tuệ nhân tạo sẽ mở ra mô hình giáo dục siêu việt?

Trí tuệ nhân tạo đang làm cả thế giới phải tư duy lại tương lai, và không phải ngẫu nhiên khi có người đã hình dung mô hình trường lớp với những giáo sư robot.

Biểu tượng thờ cúng của người Việt qua góc nhìn học giả Pháp
Biểu tượng thờ cúng của người Việt qua góc nhìn học giả Pháp

Biểu tượng thờ cúng của người Việt rất đa dạng và ẩn chứa nhiều ý nghĩa tâm linh, được học giả Pháp Gustave Dumoutier biên soạn thành cuốn sách công phu.

Thành hoàng Đông La qua diễn ca bái tụng của hậu sinh
Thành hoàng Đông La qua diễn ca bái tụng của hậu sinh

Thành hoàng làng Đông La ở Thanh Miện, Hải Dương trở thành biểu tượng văn hóa và lịch sử trong diễn ca ‘Ngọc phả thành hoàng’ của nhà thơ Nguyễn Ngọc Thu.

Lê Ký Thương khép lại cuộc đời tài hoa
Lê Ký Thương khép lại cuộc đời tài hoa

Lê Ký Thương, họa sĩ kiêm thi sĩ nổi tiếng, sau một thời gian đau ốm đã trút hơi thở cuối cùng lúc 9h50’ ngày 14/2 tại TP.HCM, hưởng thọ 80 tuổi.