Duyên nợ khách tang bồng

Hữu Thọ - Thứ Bảy, 20/08/2022 , 11:23 (GMT+7)

Con xít lội sông, con nhện giăng tơ, họ hàng, bạn bè cô gái nháo nhác dò hỏi, săn lùng “khách tang bồng”. Sông sâu, chân con xít ngắn, làm sao dò được cái chi?

Khách tang bồng là gì? Ảnh minh họa.

Trống cơm ai v nên bông

Mt by con xít li sông đi tìm

Thương ai con mt lim dim

Mt by con nhn đi tìm giăng tơ

Duyên n khách tang bồng.

Bài ca dao này đã được các nghệ nhân đất Kinh Bắc chế biến thành bài dân ca Quan họ danh nổi như cồn: Tình bằng có cái trống cơm/ Khen ai khéo vỗ (ấy mấy) bông nên bông, ấy mấy bông (mà) nên bông…

Trống cơm vốn là một loại nhạc cụ của người Chăm, người Trung Hoa gọi là Yêu Cổ, gần giống trống Mridangam ở Nam Ấn Độ. Sau những cuộc chinh chiến, trống cơm theo chân các tù binh Chiêm Thành ra Đại Việt từ cuối thế kỉ 10. Đến giữa thế kỉ 15, cùng với quá trình “hòa tan” của người Chăm vào người Việt, trống cơm đã phổ biến rộng rãi ở đồng bằng Bắc Bộ.

Trống cơm có dáng thon dài, khi biểu diễn thì đeo trước bụng, vừa nhảy múa vừa vỗ hai tay hai mặt. Trước khi đánh trống, người ta phải lấy cơm nếp giã mịn xoa vào hai mặt trống để định âm, gọi là cho ấm tiếng. Mặt trét nhiều cơm có âm trầm, gọi là mặt thổ. Mặt ít cơm thì âm cao, gọi là mặt kim. Hai âm cách nhau một quãng 5 đúng. Bởi thế trống mới có tên là Cơm.

Bài ca dao này nói về cái gì?

Trống cơm đeo trước bụng khiến người ta liên tưởng đến cái bụng bầu của cô gái “cả nể cho nên hóa dở dang, nỗi này chàng có biết chăng chàng” trong thơ Hồ Xuân Hương, sản phẩm của tiếng sét ái tình thơ mộng. Trống cơm trước bụng kêu “bông nên bông”, còn trống cơm do “tình bằng” mà có thì phải đeo 9 tháng 10 ngày. Xít (hay sít) là loài chim đẹp, lông xanh mướt, mỏ đỏ tía, mồng và chân đỏ tươi, sống bầy đàn nơi đầm lầy nước đọng.

Sau cuộc tình chớp nhoáng, tác giả của “trống cơm” hóa thân thành Sở Khanh quất ngựa truy phong, để lại “thương ai con mắt lim dim” cho cô gái đa tình nhẹ dạ. Con xít lội sông, con nhện giăng tơ là hình ảnh họ hàng, bạn bè cô gái nháo nhác dò hỏi, săn lùng “khách tang bồng” để bắt đền. Sông thì sâu, chân con xít lại ngắn, làm sao dò được cái chi? Tơ nhện mong manh trước gió, dễ gì bẫy được con mồi? Khách tang bồng chạy mất rồi, không tìm được đâu! Câu kết “duyên nợ khách tang bồng” trong dân ca Quan họ Bắc Ninh được các liền anh liền chị nhắc đi nhắc lại như “nỗi niềm có thấy hỡi chăng chàng” mà cô gái luôn mơ màng “em nhớ thương ai”.

Tang bồng là gì? Là nói tắt của “tang hồ bồng thỉ”. Tang là cây dâu (tằm ăn lá), hồ là cái cung, bồng là cây cỏ bồng, thỉ là mũi tên. Vậy, tang hồ bồng thỉ là cái cung làm bằng gỗ dâu, mũi tên làm bằng cây cỏ bồng. Gỗ dâu dẻo, thớ mịn, đàn hồi tốt. Cỏ bồng thân nhỏ, thẳng, cứng. Hai thứ này dùng làm cung và tên thì miễn chê.

Khách tang bồng là sao? Nay người ta gọi là khách thập phương hay khách vãng lai. Xưa, người Mông Cổ có phong tục khi cúng thôi nôi (tròn 1 tuổi) cho con trai, người cha trịnh trọng đặt đứa trẻ lên lưng ngựa rồi giương cung bắn sáu phát ra các hướng đông tây nam bắc, lên trời và xuống đất, với ngụ ý khi trưởng thành, đứa trẻ sẽ tung hoành giữa thảo nguyên bát ngát. Rồi người Hoa bị Mông Cổ cai trị, từ đó bắt chước, thế là phát sinh “thỏa chí tang bồng”, “nợ tang bồng”, “khách tang bồng”.

Người Việt lại bắt chước người Hoa, thế là tang bồng nhảy vào ca dao và dân ca. Về văn chương, trong bài Đi Thi Tự Vịnh của danh sĩ Nguyễn Công Trứ cũng có:

Rắp mượn điền viên vui tuế nguyệt

Dở đem thân thế hẹn tang bồng

Đã mang tiếng ở trong trời đất

Phải có danh gì với núi sông.

Hữu Thọ
Tin khác
Hồi ký Phùng Bảo Thạch: Bước đầu làm báo
Hồi ký Phùng Bảo Thạch: Bước đầu làm báo

Kỷ niệm 100 năm Báo chí Cách mạng Việt Nam (21/6/1925-21/6/2025), Báo Nông nghiệp và Môi trường trân trọng trích đăng hồi ức nghề báo của Nhà báo lão thành Phùng Bảo Thạch thay lời tri ân đến nhiều thế hệ làm báo nước ta.

‘Tay chơi’ Đặng Huy Trứ
‘Tay chơi’ Đặng Huy Trứ

‘Tay chơi’ Đặng Huy Trứ là nhà cải cách lớn, góp phần khơi gợi tư tưởng canh tân và khai hóa vào giữa thế kỷ XIX ở Việt Nam.

‘Em bé Napalm’ trần tình về nhiếp ảnh gia Nick Ut
‘Em bé Napalm’ trần tình về nhiếp ảnh gia Nick Ut

‘Em bé Napalm’ là bức ảnh nổi tiếng nhất về chiến tranh Việt Nam, sau nửa thế kỷ lại xôn xao dư luận về câu chuyện bản quyền liên quan đến tác giả Nick Ut.

Viết về Bác như cuộc đời đã chọn
Viết về Bác như cuộc đời đã chọn

Nguyễn Hưng Hải là trường hợp đặc biệt trong số các nhà văn, nhà thơ dành cả cuộc đời, phần lớn thi nghiệp theo đuổi đề tài về Bác Hồ.

100 năm Ngày sinh nhà văn Đoàn Giỏi
100 năm Ngày sinh nhà văn Đoàn Giỏi

Nhắc đến Đoàn Giỏi là nhắc đến 'Đất rừng phương Nam'. Thế nhưng, nhà văn của Nam Bộ ấy còn được công chúng yêu mến bởi rất nhiều những tác phẩm bất hủ khác.

'Mưa hạ ở Sài Gòn' vọng vào nhau tiếng trong veo
'Mưa hạ ở Sài Gòn' vọng vào nhau tiếng trong veo

‘Mưa hạ ở Sài Gòn’ là tên gọi tập thơ chứa đựng nhiều bâng khuâng với cuộc đời, của tác giả Tố Hoài ở độ tuổi bát thập đã trải qua không ít thăng trầm.

Nhà văn Minh Chuyên: Kết nối ký ức vì những điều tốt đẹp
Nhà văn Minh Chuyên: Kết nối ký ức vì những điều tốt đẹp

Hơn 300 tác phẩm văn học, 200 bộ phim và nhiều công trình đề tài hậu chiến, giờ đây ở tuổi gần bát thập, nhà văn Minh Chuyên vẫn miệt mài kết nối ký ức.

Tôi viết 'Gọi người', 'Mắt biếc'
Tôi viết 'Gọi người', 'Mắt biếc'

Tôi viết gọi những đồng đội thân yêu về thăm lại Trường Sơn một thời bom đạn; tôi viết để tạ lỗi với đồng bào trên dải Trường Sơn của Tổ quốc tôi.

Cốt cách người Việt qua lối sống ăn mặc thong dong
Cốt cách người Việt qua lối sống ăn mặc thong dong

Cốt cách người Việt được tác giả Đỗ Quang Tuấn Hoàng tìm hiểu và phác thảo những nét sinh động trong cuốn sách ‘Việt Nam ăn mặc thong dong’.

'Lệ Chi Viên' tái dựng cuộc đời anh hùng dân tộc Nguyễn Trãi
'Lệ Chi Viên' tái dựng cuộc đời anh hùng dân tộc Nguyễn Trãi

‘Lệ Chi Viên’ được tái dựng từ ‘Bí mật vườn Lệ Chi’ nổi tiếng hơn hai thập niên trước, cho thấy sân khấu về đề tài lịch sử vẫn có sức hấp dẫn công chúng.

Thanh kiếm và lưỡi cày
Thanh kiếm và lưỡi cày

Nếu mỗi người sẽ có đủ minh triết để vui vẻ hài lòng với những điều nhỏ nhặt mình làm thì thanh kiếm sẽ không cần tồn tại nữa. Khi điều đó chưa xảy ra thì thanh kiếm vẫn còn hiện diện bên lưỡi cày.

30/4 năm nay, các bạn đi đâu?
30/4 năm nay, các bạn đi đâu?

Tôi cảm thấy biết ơn với những người đã ngã xuống. Biết ơn với những người còn sống – tiếp tục sống một cuộc đời bình dị mà đẹp đẽ như ông tôi. Và đó là lý do 30/4 năm nay, tôi không đi đâu cả. Tôi chỉ muốn về với ông mệ.