Theo Tổng công ty đô thị Greater Hyderabad (GHMC), lượng rác thải dệt may tăng mạnh gắn liền với sự thay đổi thói quen tiêu dùng. Nếu trước đây chỉ là tình trạng thỉnh thoảng, nay việc vứt bỏ quần áo cũ đã trở thành hoạt động hằng ngày. Ước tính có ít nhất 40% quần áo bị thải loại có thể tái chế, song phần lớn lại bị chôn lấp ở bãi rác.

Ước tính có ít nhất 40% quần áo bị thải loại có thể tái chế, song phần lớn lại bị chôn lấp ở bãi rác. Ảnh: Textfash.
Bà M. Neelima, Phó kỹ sư phụ trách quản lý chất thải rắn, cho biết: “Phần lớn rác thải dệt may xuất phát từ khu vực tập trung nhiều thợ may. Dù khó khẳng định có sự gia tăng tuyệt đối, nhưng hiện tượng này đang ngày càng phổ biến. Việc phân loại cũng khó khăn vì quần áo thường bị bỏ chung với rác sinh hoạt”.
Nguồn rác thải này còn đến từ các chương trình quyên góp quần áo. Dù mục đích là thiện nguyện, nhiều chuyên gia cho rằng phần lớn quần áo thu gom đã quá cũ, không thể sử dụng lại. Một tình nguyện viên chia sẻ: “Nhiều quần áo rách nát, thậm chí không thể giặt sạch hay tái chế. Cuối cùng chúng vẫn bị đưa về bãi rác".
Vấn đề đặt ra là tác động của lượng quần áo bỏ đi đối với môi trường. Ông V. Himabindu, Giám đốc Trung tâm Môi trường (Đại học Công nghệ Jawaharlal Nehru), cảnh báo rằng rác dệt may không chỉ dừng lại ở câu chuyện tái sử dụng. “Cotton có thể phân hủy sinh học, nhưng nhiều loại vải hiện nay chứa sợi tổng hợp, nhựa bán tổng hợp. Chúng không phân hủy và có thể thải ra tới 20 triệu hạt vi nhựa trong suốt vòng đời”, ông nói.
Trong khi đó, các bãi chôn lấp rác thải của Hyderabad đang chịu áp lực ngày càng lớn. Thành phố vẫn loay hoay tìm giải pháp bền vững để quản lý rác dệt may, tránh để núi rác tiếp tục phình to và che lấp vấn đề môi trường đang hiện hữu.